" Gió hạ,
Đung đưa cành lá-
Tiếng ve kêu. "
Không ngươi làm sai rồi nhóc! Phải là:
" Gió lật tiết trời
Đất đá xây cao
Lá héo tàn"
Nhóc con trố mắt hỏi:"what!!!?? Vậy của tôi cũng
đúng mà! Hè về thì ve kêu thôi! "
Ông: " Bậy nào! Ta có nghe được tiếng ve đâu! Đêm rít, dế còn không có nói
chi đến mùa ve! "
Nhóc: "hmmmmm!"
Ông:" người nghĩ cái gì! Thể thơ này là truyền đạt những gì ngươi đang
thấy với lại không được dùng "xuân, hạ, thu, đông" trong câu thơ thế
quái nào ngươi bê nguyên chữ "Hạ" vào thế hử! "
Nhóc:" biết rồi! Tôi mới biết còn tập tành, nên sai sót chuyện thường tình
thôi! Xì làm gì lố!"
Ông:" nè nè ta quất một phát là về ăn lươn nguyên tháng nha gái! "
Nhóc:" ấy ấy đau lắm! Không được đâu chết đó ông già! Mà tôi chưa hiểu ý
ông lắm về bài thơ vừa rồi! Đất đá xây cao, sinh sôi nả nở thì tốt cho cây chứ,
sao lá héo được! Ah hay ông đang nói về mùa Thu! Mà chỗ mình làm gì có mùa
thu!?!! "
Ông:" Bài thơ ta cũng làm sai đấy! Kakaka! "
Nhóc:" what!!!!! Sao sai được chứ! Gì nảy h tôi bị vắt mũi á! "
Ông:" thấy ngươi đứng chờ xe lam, còn làm thơ nữa chứ ta chọc cho vui!
"
Nhóc:" nhưng bài ông sai chỗ nào được! Thấy ông cũng rành thể này mừ!
"
Ông:" thay vì những điều trước mắt ngươi thấy thì ta nhìn những điều đã,
đang và sắp thay đổi trong tương lai! Anh em ta cũng đã mất rất nhiều trong quá
khứ, cuối cùng cũng swx đến lão già này thôi! "
Nhóc:" mồ!! Sao buồn vậy!! Lạc quan lên! Ông còn trẻ mà mới có mấy chục
đốt thôi! Có gì lâu lâu tui về rồi lại trò chuyện với ông! "
Ông:" cháu tên gì con gái!? Uk ta cũng thấy lâu lâu cháu về đây!! Còn loay
hoay với mấy bụi hoa dại nữa chứ, qua đường thì không để ý r đạp ba mấy bãi hoa
lài cắm bãi " ứm " trâu kia! "
Nhóc: " cháu là người thích đi nghe chuyện!! Hehe ah xe tới rồi bái bai cụ
nhé sau này gặp! "
Tiếng lá lạo xạo một hồi rồi tắt dần trông chiếc xe lăn bánh khuất dần! Cháu
gái à thời gian như thoi đưa, đường ngày rõ rệt, nhà ngày cao và to, những con
người ấy không cần chúng ta che nắng, không ngắm chúng ta vào mỗi đêm hè tĩnh
lặng,.... Vậy chúng ta sẽ được tồn tại sao!?
Bình dị và giản đơn vốn đã không còn nữa rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét